CHƯƠNG 452 – Thiếu soái si tình (44)
Trên xe ngựa.
Đường hoan vẫn đang ngủ mê.
Xe ngựa chạy cũng không quá êm, nằm ngủ bên trong, thỉnh thoảng, đầu Đường Hoan sẽ bị va vào vách xe.
Hoắc Thành cũng không biết mình bị ma xui quỷ khiến thế nào mà lại vươn tay, ôm cô vào lòng, tránh cho cô bị sưng cục trên đầu.
Khi ngủ, trông cô cực kỳ yên tĩnh, ngoan ngoãn, không giống với lúc nói chuyện, miệng lưỡi sắc bén đến mức khiến người ta tức chết.
Sống hết quãng đời còn lại với cô?
Đột nhiên Hoắc Thành cảm thấy hoảng hốt, việc này dường như cũng không phải chuyện khó chịu gì. Chẳng qua là trong lòng anh vẫn luôn có chút gì đó mất mát, buồn đau, không cam lòng mà thôi.
Anh không phải người cam chịu với số mệnh được định sẵn. Từ trước tới nay, anh thích cái gì thì chỉ xác định thích thứ đó. Với anh, lùi một bước để chọn thứ khác[1] là việc vô cùng nhục nhã.
[1]退而求其次 : ý chỉ “không có được thứ tốt nhất mà mình mong muốn thì lùi một bước, hạ thấp tiêu chuẩn, chọn thứ khác”
Tịch Cẩm Hoan là một người vợ tốt, có điều, trong lòng Hoắc Thành vẫn luôn tồn tại một mảnh dằm, khi anh gặp Cẩm Nguyệt, anh đã có tình cảm với ả, dựa vào đâu mà kẻ chiếm lợi là là Hoắc Phong?
Anh có thể giữ một vị trí nhỏ bên cạnh cho Tịch Cẩm Hoan, nhưng, nếu có cơ hội cướp Tịch Cẩm Nguyệt khỏi tay Hoắc Phong, anh nhất định sẽ làm!
Anh muốn chứng minh, anh, Hoắc Thành không hề kém Hoắc Phong!
……
Trong tiệc đầy tháng của cháu gái trưởng, Hoắc đại soái đã đích thân về nhà một chuyến.
Lần này, ông ta nói nhiều hơn vài câu với Hoắc Thành. Dù Hoắc Thành không mang binh ra trận nhưng một năm này, khi ông ta chém giết ngoài tiền tuyến, anh vẫn luôn cung cấp quân lương, hơn nữa, số lượng không hề ít!
Đứa con trai vô danh luôn chịu ghẻ lạnh này của mình thế nhưng bây giờ lại có chút tác dụng, Hoắc đại soái chưa từng nghĩ đến việc này!
Bốn đứa con trai khác của ông ta ra trận giết địch cực kỳ dũng mãnh, nếu Hoắc Thành vẫn luôn ở sau tiếp tế thì có thể nói ông ta không gì địch nổi! Hành quân đánh giặc, tướng dũng mãnh là điều quan trọng, nhưng quân lương sung túc cũng quan trọng không kém.
Ngồi trong thư phòng, Hoắc đại soái hào sảng, khí phách tán thưởng Hoắc Thành. Cuối cùng, ông ta đột ngột nói tới Đường Hoan.
“Con gái của đại ca con cũng đã đầy tháng, con kết hôn không muộn hơn đại ca con bao lâu, sao giờ vẫn chưa thấy gì?”
Hoắc đại soái cảm thấy không hài lòng cho lắm. Trong mấy đứa con của ông ta thì chỉ có con cả với con thứ ba là đã kết hôn, ông ta muốn nhanh chóng khai chi tán diệp[2], con cháu đầy đàn, càng đông càng tốt.
[2]khai chi tán diệp(开枝散叶): ý mượn hình ảnh đâm chồi nảy lộc của cây cối để nói tới việc nối dõi tông đường.
“Cái đứa con cưới về chỉ nhìn thôi cũng biết sức khỏe chẳng ra gì, chân cẳng lại có vấn đề, tuy là con gái của tứ di thái nhưng nếu không thể khai chi tán diệp cho Hoắc gia ta thì có khác nào gà mái không biết đẻ trứng.”
Cùng lúc này, Đường Hoan cảm thấy mũi ngưa ngứa, không nhịn được, hắt xì một tiếng. Lại có thằng cháu nội nào nói xấu sau lưng cô?
“Đã hơn một năm mà bụng nó vẫn chưa có động tĩnh, nếu con nạp thiếp, tứ di thái cũng chẳng có lý gì để trách con.”
Hoắc đại soái là người thô lỗ, kể cả có muốn quan tâm con cái, ông ta cũng không biết nên quan tâm từ đâu. Nhưng, đều là đàn ông, ông ta cho rằng động viên con mình nạp thiếp chắc chắn có thể kéo gần khoảng cách giữa hai người.
Nếu Hoắc Thành nạp thiếp….
Hoắc Thành gần như có thể tưởng tượng ra cảnh người phụ nữ chết tiệt Tịch Cẩm Hoan kia sẽ phản ứng thế nào!
Chắn chắn cô sẽ nhảy dựng lên, chỉ thẳng vào mũi anh rồi mắng anh! Thậm chí, cô còn có thể hạ độc vào đồ ăn để giết chết anh.
“Chuyện con cái không thể hoàn toàn đổ lỗi cho Cẩm Hoan, phần lớn trách nhiệm là ở con. Vất vả lắm, con mới có chút thành tựu, con muốn phát triển mạnh hơn nữa nên đã đặt toàn bộ tâm tư vào việc làm ăn buôn bán, bỏ bê cô ấy.” – Mặt không đổi sắc, Hoắc Thành giải thích.
Trên thực tế, chỉ anh và Đường Hoan biết, hai người chưa từng “động phòng”, vậy thì lấy đâu ra con cái?
Hơn nữa, sau buổi tối ngày hôm đó, Tịch Cẩm Hoan chết tiệt kia vẫn luôn đề phòng anh, thậm chí cô còn đặt bình phong trong phòng ngủ, để nha hoàn ngủ ngoài canh gác nữa chứ.
Mà anh, sau khi tỉnh rượu cũng đã từ bỏ ý nghĩ đó luôn rồi!
“Con nói cũng đúng, nếu con không gấp thì tạm thời bỏ vấn đề này sang một bên đi. Chờ tới khi muốn nạp thiếp, ta sẽ khiến những gia đình có con gái trong Vận Thành mang con họ tới đây cho con chọn.”