CHƯƠNG 567 – Lão đại, cầu “bảo kê”(46)
Đổng Xuyên biết rất rõ, thực lực hiện tại của hắn hoàn toàn không chống đỡ được cơn thịnh nộ của Đổng gia.
“A, ta biết ngay mà, tên phế vật nhà ngươi thật là…” – Giọng nói già nua, quái dị, ngập tràn khinh thường lại vang lên – “Ngươi yên tâm, người chết không phải là hắn.”
Khí vận của đàn ông nằm trên giường rất lớn, hiện tại, hệ thống chưa có cơ thể, thực lực chưa khôi phục toàn bộ, nó không thể để tay mình nhiễm máu của người đàn ông này được, nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Nghe hệ thống chế nhạo, mặt Đổng Xuyên hết chuyển qua màu xanh rồi lại đổi thành màu trắng. Nhưng rất nhanh sau đó, hắn bị ẩn ý trong câu nói thứ hai của hệ thống thu hút:
“Người chết không phải hắn ta thì là ai?”
Hắn vừa dứt lời, tiếng gõ cửa vang lên. Đổng Xuyên ra mở cửa. Bên ngoài là một người đàn ông trung niên bụng phệ, đầu hói. Người đàn ông không nói không rằng, thấy cửa mở thì cứ thế đi thẳng vào trong, động tác dứt khoát đến mức Đổng Xuyên chưa kịp nhìn rõ mặt mũi người đàn ông ra sao.
“Xin hỏi, ông là ai vậy?” – Đứng sau lưng người đàn ông, Đổng Xuyên vỗ vỗ vào vai đối phương rồi nhanh chóng đi tới trước mặt đối phương. Đến lúc này, Đổng Xuyên mới phát hiện thì ra người đàn ông trung niên này là “người quen”, hơn nữa, còn là “người quen” có khập nghiễng với hắn trên thương trường!
Hắn đã ngứa mắt gã mập chết tiệt này từ lâu!
Người đàn ông trung niên dừng lại giữa phòng, ông ta không hề có thêm bất cứ hành động gì, hai mắt dại ra, chẳng chút ánh sáng.
“Sao gã này lại tới đây?” – Đổng Xuyên hỏi.
Một tràng cười khặc khặc khặc đầy quái dị lại vang lên, hệ thống đáp với giọng vô cùng thâm trầm: “Đương nhiên là vì người hôm nay phải chết là gã này rồi!”
Đổng Ngư Hàm là người có đại khí vận, mặc dù khí vận của anh vẫn kém vai chính, nhưng, nếu dám động tới anh một cách thiếu suy nghĩ thì chắc chắn sẽ phải đeo trên lưng vô số nghiệp chướng. Cho nên, hiện tại, hệ thống không thể giết anh được. Chỉ là, anh đã quá lóa mắt, mặc dù hệ thống khinh thường tên Đổng Xuyên phế vật nhưng nó đâu còn cách nào khác, nó chỉ có thể bồi dưỡng tên phế vật này rồi đoạt xá mà thôi, Đổng Ngư Hàm là chướng ngại mà nó không thể bỏ qua.
Nếu không thể giết anh thì chỉ có thể dùng chiến thuật vu hồi, hủy hoại anh!
Gán cho anh tội danh cố ý giết người hoặc ngộ sát được không nhỉ? Thế giới này là thế giới tuân thủ pháp luật, với tội danh vừa kể hoàn toàn có thể khiến anh xong đời!
Đổng Xuyên giờ mới biết hệ thống thâm trầm đến mức nào. Chẳng rõ hệ thống đã dùng cách gì mà có thể khiến gã mập chết tiệt họ Tôn này mất đi thần trí, trở thành con rối và đi vào đây. Chẳng mấy chốc, cảnh tượng trước mắt Đổng Xuyên hoàn toàn thay đổi, gã mập họ Tôn ngã vào vũng máu, căn phòng mới nãy còn sạch sẽ ngăn nắp giờ đã biến thành hiện trường gây án, vừa rối loạn, vừa bừa bộn.
Sau khi đã bày biện xong hiện trường gây án cơ bản, hệ thống bắt đầu tuần tra toàn bộ căn phòng rồi lần lượt góp thêm từng viên gạch để khiến hiện trường mà nó xây dựng thêm vững chãi hơn, những góc nhỏ tại hiện trường cứ chốc chốc, lát lát là lại sinh ra biến hoá.
Đổng Xuyên biết hệ thống có bản lĩnh thông thiên, nhưng kể cả khi đã trực tiếp chứng kiến toàn bộ, hắn vẫn cảm thấy khó lòng tin nổi.
“Cho dù là ông có bố trí hiện trường tỉ mỉ đến mức nào đi nữa thì cũng đâu tránh được camera của khách sạn!” – Đổng Xuyên vẫn cảm thấy hơi hơi lo lắng.
“A, những việc cỏn con như vậy cần ngươi phải xen mồm vào ư?”
Trước khi mang Đổng Xuyên rời khỏi căn phòng này, hệ thống còn lưu luyến nhìn thoáng qua Đổng Ngư Hàm một lúc. Thật ra để mà nói thì từ khí độ cho tới dung mạo, người đàn ông trẻ tuổi nằm trên giường hơn hẳn tên phế vật Đổng Xuyên. Nếu không phải vì nó đã trói định với Đổng Xuyên thì… Đổng Ngư Hàm quả thật là một đối tượng tốt, đạt tiêu chuẩn để nó đoạt xá!
← CHƯƠNG 566 – CHƯƠNG 568 →
Làm thế nào để đọc đươc từ chương 568 đi z ạ