CHƯƠNG 560 – Lão đại, cầu “bảo kê”(39)
Sống một cuộc sống thuận lợi, đắc ý[1], thỉnh thoảng Đổng Xuyên lại nhớ về những tháng ngày thê thảm, thống thiết đã qua.
[1]春风得意(xuân phong đắc ý): thoải mái, vui sướng, (sự nghiệp/cuộc sống) như ý. Ban đầu, từ này được dùng để chỉ những người đỗ đạt công danh, sự nghiệp phất lên, nhưng dần dần, từ này được dùng để chỉ ước nguyện, mong muốn được đạt thành, mọi việc như ý, chỉ sự vui mừng, hài lòng.
Đường Hoan……
Cô quá bi thương rồi! Bi thương, đau lòng chết mất thôi!
Mẹ nó chứ! Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn tên ngựa giống kia phất lên!
Mọi người có hiểu cảm giác bất lực, chỉ có thể nhìn kẻ thù từng bước từng bước đi lên đỉnh cao nhân sinh không? Không, chẳng có ai hiểu hết!
“Rác rưởi, Đổng Xuyên sắp bay lên trời tới nơi rồi, cậu đừng bảo với tôi là hắn ta vẫn chưa phát triển đến mức có thể ra tay tiêu diệt hệ thống ngọc bội đấy nhé!”
Nếu không phải cái hệ thống rác rưởi nhà cậu đã thề thốt son sắt rằng có thể diệt trừ thứ tà ma ngoại đạo kia thì tôi thật sự nghi ngờ cậu là kẻ nằm vùng Đổng Xuyên phái tới!
Hẹ thống:……
Ừ, hệ thống đang ngồi trong không gian của mình và… ăn dưa.
Nó ăn một cách vô cùng ngon lành, vừa ăn, vừa xem “phim” full HD không che[2].
[2]phim 18+
Hệ thống thích nhất là những thế giới mà khí vận chi tử hoặc khí vận chi nữ có hậu cung, bởi vì trong những thế giới ấy, chỉ cần các nhân vật xích mích với nhau thì lập tức sẽ có cảnh “hành động người lớn” ngay. Mặc dù hệ thống vẫn còn là một đứa nhỏ ngây thơ trong sáng, nhưng, chính vì quá ngây thơ nên nó mới phải quan sát thật nhiều để đúc rút ra kinh nghiệm.
Đổng Xuyên…
“Thời gian” của hắn có vẻ khá ngắn, “tốc độ” dường như cũng khá nhanh.
Thống rác rưởi tỏ vẻ khinh bỉ.
Nhưng, nó nhận ra, ngay sau khi Đổng Xuyên “sức cùng lực kiệt”, thần thái trong đôi mắt của hắn đã bất ngờ trở nên sáng láng! Nếu nó đoán không sai, lúc này, cái hệ thống tà ma ngoại đạo kia đã nhảy ra thay thế Đổng Xuyên.
Bảo sao hậu cung của Đổng Xuyên đã đông như vậy rồi mà thận của hắn vẫn bình thường được, thì ra là do cái hệ thống tà ma ngoại đạo[3] kia đã thải âm bổ dương[4].
[3]chỗ này tác giả dùng 邪里邪气(tà lí tà khí): tà ác, gian xảo, hành động không đúng đắn, có vấn đề. Diệp mỗ chợt nhận ra chưa chú thích cụm từ này. Thật ra dùng “hệ thống tà ác” cũng đúng nhưng không đủ nên Diệp mỗ quyết định dùng “tà ma ngoại đạo” cho dễ hiểu và gần gũi với mọi người hơn, cũng đủ về bản chất của hệ thống ngọc bội hơn, bất chấp tất cả cướp đoạt vận khí của người khác, sau đó cướp luôn thân xác ký chủ.
“Rác rưởi?” Mẹ nó, đừng bảo là cái thứ rác rưởi này thấy tình hình vượt quá khả năng khống chế nên đã chạy trốn rồi nhá?
[ Đây đây đây!]
[ Theo phán đoán của bổn thống thì hiện tại thời cơ đã chín muồi, nhưng, cô phải đối đầu trực tiếp với hắn trước đã.]
Biết mình không cần tiếp tục đợi chờ trong đau khổ nữa, Đường Hoan lập tức cảm thấy thoải mái tinh thần hẳn lên.
Nào có ai biết cô đã phải đau khổ, kiên trì chờ đợi giây phút này như Vương Bảo Xuyến chờ chồng mười tám[5] năm đâu.
Cuối cùng thì cũng có thể chơi chết tên cặn bã[6] kia rồi!
[5]Vương Bảo Xuyến giữ mình trong sạch, trung trinh một lòng chờ chồng mình là Tiết Nhân Quý mười tám năm. Mọi người có thể lên mạng tìm hiểu thêm về nhân vật này, nếu chú thích hết ra thì rất dài.
[6]Tra: cặn bã, khốn nạn, đốt mạt, đểu giả,… (Tra nam: tên cặn bã; Tra nữ: người phụ nữ khốn nạn,…)
Đường Hoan yên tâm thoải mái phái Thân Tố dồn nhân lực, dùng mọi thủ đoạn ngáng chân Đổng Xuyên.
Trong quá trình không ngừng gây khó dễ cho hắn, Đường Hoan phát hiện…
Ô? Hơn một năm này, Đổng Xuyên cũng có địch nhân cơ à? Xem ra, trên thương trường, từ rất sớm, hắn đã khiến người ta không vừa mắt rồi.
“Tra xem người đối đầu với Đổng Xuyên là ai, nếu có thể, bắt tay hợp tác với người đó.” – Đường Hoan giao phó cho đàn em.
Cô đâu đoán được, ba ba phản diện và Đổng Xuyên đã đi trên con đường tương sát[7] nhau từ lâu. Hiện tại, hai người này chẳng khác nào nước với lửa cả.
[7]tương sát: giết hại, tàn sát lẫn nhau.
* * *
Gần đây, bị hai bên thế lực giáp công[8], Đổng Xuyên cực kỳ bực bội.
[8]giáp công: tấn công mục tiêu ở cự ly gần và từ nhiều phía.
Việc Đổng Ngư Hàm nhằm vào hắn, hắn đã biết từ sớm. Ban đầu, khi Đổng Ngư Hàm vừa ra tay, hắn đã phái người đi tìm hiểu, kết quả điều tra khiến hắn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc. Hắn không ngờ Đổng gia lại nhằm vào hắn, hơn nữa, người ra lệnh còn là người thừa kế tiếng tăm của Đổng gia nữa chứ.
Đổng gia toàn một đám ra vẻ đạo mạo! Chắc chắn là vì Đổng Ngư Hàm phát hiện hắn phất lên, sợ đứa con riêng như hắn cướp hết tiếng tăm của mình nên mới ra tay với hắn!
Càng nghĩ, lửa giận trong lòng Đổng Xuyên càng bùng lên mạnh hơn.