CHƯƠNG 545 – Lão đại, cầu “bảo kê”(24)
Quả nhiên……
“Ban đầu, bị đánh quá nhiều, Đổng Xuyên gần như là phát điên, vì không thể liên lạc được với cô, hắn đã ‘khủng bố’ điện thoại tôi.”
Đúng là một tên tiểu bạch kiểm, không có việc gì thì liều mạng phủi sạch quan hệ với Hoan gia, đến khi gặp phiền toái mới nhớ mình còn một cái lốp xe dự phòng.
Là sinh viên “hàng hiệu”, tự cho rằng mình cao hơn người khác, khinh thường người ta ư? Không sao! Nhưng, đã làm kỹ nữ còn đòi lập đền thờ trinh tiết[1] thì quá rẻ mạt!
[1]又当又立: dùng để chỉ những người tỏ vẻ thanh cao, làm việc gì đó đáng xấu hổ nhưng lại không cho phép người khác nói mình, mỉa mai mình, coi rẻ mình. Cụm từ này đồng nghĩa với cụm “当个婊子还要立个贞节牌坊”(làm kỹ nữ còn đòi lập đền thờ trinh tiết)
“Sau đó, người của chúng ta báo lại rằng việc đánh hắn bắt đầu trở nên khó khăn hơn. Ban đầu, tôi tưởng rằng hắn đã học nhanh vài chiêu phòng thân nên tăng thêm người đi đánh hắn, ấy vậy mà lần này, một mình hắn lại có thể đánh ngã toàn bộ anh em của chúng ta! Hoan gia, cô đã từng nói Đổng Xuyên chẳng hề biết đánh đấm gì…”
Thân Tố không nói lên lời, đâu phải chỉ là đánh ngã ra đất thôi đâu, Đổng Xuyên đã khiến toàn bộ anh em bị trọng thương!
Những người anh em đi đánh Đổng Xuyên báo lại rằng sau khi họ chùm túi nilông lên đầu Đổng Xuyên thì hắn ta như thay đổi thành một người khác, đột nhiên trở nên cực kỳ khỏe, ra tay vô cùng lưu loát, dứt khoát.
Vỗ đùi một cái, Đường Hoan tỏ vẻ mình không vui. Vì sao sau khi trói định với hệ thống, người khác lại được hệ thống mở bàn tay vàng, trở nên ngông cuồng, bá đạo, từ một thứ rác rưởi biến thành con cưng của trời, còn cô, cái hệ thống trói định với cô lại là một cái hệ thống rác rưởi, trừ đá đểu cô, đá xoáy cô thì chỉ biết mỗi cà khịa cô!
Nó còn biết gì nữa nhỉ?
À, nó còn biết trốn mất hút sau khi nói không lại cô, biết chìa khuỷu tay ra ngoài[2], chưa từng che chở cô lấy một lần.
[2]ý chỉ việc thiên vị, bênh vực người ngoài hơn người thân, người nhà.
[…. Ha hả, cô cho rằng cô có thể không chế nổi những cái hệ thống mở bàn tay vàng cho ký chủ ư?] – vừa thấy có người mắng mình, hệ thống lập tức nhảy ra.
Ký chủ ngu ngốc! Lần nào cũng phải gây tổn thương cho nhau mới chịu!
[ Những cái hệ thống kiểu đó đều có mục đích riêng, chúng nó sẽ không ngừng trợ giúp ký chủ của mình tích góp vận khí, biến ký chủ thành người có khí vận lớn nhất thế gian, sau đó cắn nuốt ký chủ, chiếm thân xác của ký chủ để được làm người!]
Đường Hoan lập tức cảm thấy kinh hãi.
“Thống tử của tôi, cậu sẽ không rác rưởi đến mức cắn nuốt cả cái bia đỡ đạn như tôi chứ? Cậu là một thống tử có tiêu chuẩn, không nên sa ngã như vậy nha!”
Hệ thống bùng nổ: [Mục đích của bổn thống không phải là giúp cô tích góp vận khí!]
Ai muốn cắn nuốt cái thứ ký chủ ngu ngốc như cô chứ, chỉ số thông minh thì không cao, số lại xui xẻo, cắn nuốt cô để bổn thống biến thành kẻ xui xẻo hả?
“Vậy mục đích của cậu là gì?” – Đường Hoan hỏi lại một cách cực kỳ ngờ nghệch, ngây thơ.
[ Mục đích của bổn thống là……] – hệ thống suýt nữa thì buột miệng, may mà nó kịp thời phanh lại, không thì lớn chuyện rồi!
Chắc không phải… ký chủ ngu ngốc nhà nó cố tình lừa cho nó nói ra mục đích thật đâu, ha?
Hệ thống cực kỳ cảnh giác, đang định quan sát thêm thì Đường Hoan đã chuyển sự tập trung về phía khác, cô hỏi Thân Tố: “Bên cạnh Đổng Xuyên bây giờ có bao nhiêu đoá ‘hoa đào’ rồi?”
[ ……. ] Hệ thống không nhìn thấu suy nghĩ của Đường Hoan.
#Cho nên, có phải ký chủ ngốc nghếch nhà nó vừa định lừa nó nói ra thông tin gì không? Online chờ, gấp lắm rồi!#
Thân Tố cười nhạo: “Trong thời gian này, ngày nào hắn cũng bị đánh, vết thương cũ trên mặt chưa lành, vết thương mới đã xuất hiện, ra cửa còn phải đeo khẩu trang, làm gì có người phụ nữ nào nhìn trúng hắn!”
Thế giới này là thiên hạ của nhan cẩu, nếu không có nhan sắc thì ít nhất tính cách cũng phải có gì đó hấp dẫn người ta! Đổng Xuyên có ư?