CHƯƠNG 533 – Lão đại, cầu “bảo kê”(12)
Khi không còn bông đùa nữa, cả khuôn mặt Thân Tố lập tức trở nên cực kỳ sắc bén. Người phụ nữ này vừa quyến rũ, vừa yêu mị nhưng cũng rất nghiêm túc và sắc sảo.
Tìm kiếm trong trí óc hồi lâu, Đường Hoan mới nhớ ra cái bia đỡ đạn tên là Trần Như Hải này.
Đế đô từ trước nay vẫn luôn “mưa máu gió tanh”. Người mới không ngừng bò lên phía trước, người cũ có tiếng tăm, thế lực thì lại tận lực chèn ép nhau.
Hiện tại, ở Đế đô, trong giới xã hội đen, Trần Như Hải là kẻ nắm quyền một cõi. Một tên đàn ông trung niên tầm bốn mươi tuổi như gã quả thật có chút bản lĩnh, nhưng, xét cho cùng, lý do gã có thể xưng vương xưng bá trong xã hội đen lại là vì gã có thế gia danh môn ở sau chống lưng.
Lần này, Đường Hoan bị thương là vì Trần Như Hải sai người ngấm ngầm quấy phá.
“Hoan gia, hai người phụ nữ chúng ta đi được tới mức này cũng không phải chuyện gì dễ dàng.” – Ngồi xuống cạnh Đường Hoan, Thân Tố cảm khái. – “Tuy rằng cô luôn phủ nhận việc mình là một người phụ nữ, cảm thấy năng lực của cô cao như vậy mà cứ bị nói là phụ nữ sẽ làm giảm uy nghiêm, nhưng, giới tính ấy mà, không phải cô cứ phủ nhận là nó sẽ theo ý cô. Là một người phụ nữ mà có thể đi đến mức này, bò tới địa vị như bây giờ càng chứng tỏ hai ta đã nỗ lực nhiều hơn người thường thế nào, chịu nhiều khổ sở ra sao.”
Đường Hoan: “……” tức đến mức khóc thút thít. Ông đây thật sự là tiểu tiên nữ mà! Hiện tại, ông đây không hề muốn phủ nhận việc mình là một người phụ nữ!
“Cô quá cứng đầu, không thích bị trói buộc, không muốn phải khom lưng làm chó săn cho người khác, tôi biết, nhưng, lăn lộn ở Đế đô, không có hậu trường mạnh thì… chẳng biết bao giờ sẽ bị đuổi tận giết tuyệt nữa!”
Hiện tại, hai người các cô có thể dọa nạt người khác, nhưng… trong mắt những “nhân sĩ” thật sự ở tầng lớp cao, đám người lăn lộn xã hội như các cô chỉ là những con kiến làm việc cho kẻ khác mà thôi. Khi nào những kẻ đó muốn phá đổ các cô thì chỉ cần chỉ tay, sai phái kẻ dưới thực hiện là xong.
“Anh em phía dưới theo chúng ta lâu như vậy, chúng ta làm việc gì cũng nên suy nghĩ cho bọn họ nữa.” – Thân Tố tận tình khuyên bảo.
Đổng gia là thế gia danh môn, vốn không định phát triển thế lực ở trong giới xã hội đen, nhưng, những năm gần đây Đổng gia bắt đầu có ý định đứng sau, nâng đỡ một thế lực xã hội đen để thế lực đó làm việc cho mình. Đổng gia tung cành ô liu về phía các cô, đây chính là cơ hội tốt của các cô.
“Hoan gia, hợp tác với Đổng gia sẽ không uất nghẹn như cô nghĩ đâu.”
Đường Hoan đần người.
Gì cơ, Đổng gia?
Đường Hoan còn đang nghĩ xem phải tiếp cận đóa hoa lạnh lùng nhà họ Đổng – Đổng Ngư Hàm kia thế nào thì cơ hội đã mở ra ngay trước mắt rồi?
“Người thật sự muốn hợp tác với chúng ta ở Đổng gia là ai?” – Đường Hoan cười thầm trong bụng.
“Là Đổng lão gia tử, nhưng, nghe nói người kiến nghị Đổng lão gia tử phát triển thế lực trong giới xã hội đen là người thừa kế tương lai của Đổng gia, Đổng Ngư Hàm.”
Không hiểu vì sao, Thân Tố cứ cảm thấy ánh mắt Hoan gia nhà mình… tỏa sáng?
Chắc là do cô tưởng tượng thôi!
“Đổng Ngư Hàm à……” – Đường Hoan gõ nhịp ngón tay vào đùi mình, nhỏ giọng nhắc đi nhắc lại cái tên này.
Cô cảm thấy nhiệm vụ lần này không phải là nâng đỡ Boss – Đổng Ngư Hàm. Đổng Ngư Hàm là loại người có trí tuệ “biến thái” hệt yêu quái, mười bộ não của cô cộng lại cũng kém anh, cho nên cô chỉ cần bảo vệ anh thật tốt, không để con ma ốm nhà anh chết sớm là được. Quan trọng nhất là cô phải trông em gái của Đổng Ngư Hàm, Đổng Trăn Trăn thật cẩn thật, không để con bé đâm đầu vào đường chết, yêu Đổng Xuyên, tránh việc con bé gây trở ngại cho Đổng Ngư Hàm.