CHƯƠNG 532 – Lão đại, cầu “bảo kê”(11)
Đắm chìm trong ánh mắt thưởng thức của chị khoá trên, Đổng Xuyên nào còn nhớ tới việc bất thường vừa xảy ra với cơ thể mình.
[ Cô đoán xem, giờ Đổng Xuyên đang làm gì?]
Hiện tại, việc Thống rác rưởi thích nhất chính là vừa ăn dưa, vừa quan sát tiến triển của những “si nam, oán nữ” trong thế giới nhiệm vụ. Nó phát hiện, những “chuyện xưa” đậm chất “máu chó” của si nam oán nữ trong thế giới nhiệm vụ hay hơn nhiều so với tình tiết trong phim. Qua đây, lòng nó cũng bắt đầu xuất hiện nghi vấn, trong chuyện tình cảm, những cô gái bình thường khác rất dễ động lòng, chỉ cần nhà trai có chút nhan sắc, “anh hùng cứu mỹ nhân” một lần là hai bên có thể thuận lợi “thông đồng” với nhau, nhưng tới lượt ký chủ rác rưởi nhà nó thì… boss phản diện đối xử với cô khá tốt, tuy rằng thỉnh thoảng sẽ quan tâm, thể hiện tình cảm sai cách, đi nhầm đường vòng, nhưng, ít ra thì boss cũng thật lòng với cô, vì sao lần nào cô cũng có thể ngược boss một cách tơi tả như vậy?
“Còn cần phải đoán à, một là đang mở rộng hậu cung, hai là đang trong quá trình mở rộng hậu cung thôi.”
Nam chính trong thế giới “ngựa giống” kiểu này, sau khi có được bàn tay vàng chắc chắn sẽ nhanh chóng đi “chinh phục” phụ nữ, có phải cô chưa từng đọc tiểu thuyết đâu mà không biết!
Nam chính có hào quang của khí vận chi tử nên cho dù đi tới đâu thì cũng đều sẽ được những người phụ nữ khác nhau nhìn trúng thôi!
[ Hoan của ta, cô thật nguy hiểm!] – Hệ thống cảm khái từ tận đáy lòng.
“Nếu biết tôi nguy hiểm rồi thì hai chúng ta đổi thế giới khác đi, không làm nhiệm vụ này nữa.”
Tuy rằng Đổng Ngư Hàm có vẻ ngoài vô cùng tinh xảo, nhưng, mạng nhỏ của cô quan trọng hơn!
Đổng Ngư Hàm, Tiểu Ngư Nhi(Bé Cá Nhỏ), sao lấy cái tên nữ tính thế nhỉ?
[ …… ] lần nào ký chủ rác rưởi cũng tính tới chuyện bỏ chạy…
[Trời trao sứ mệnh cho người nào thì chắc chắc sẽ rèn luyện tâm trí người đó, khiến người đó chịu khổ về xương thịt, đói khát về thể xác…] Vì muốn bù đắp lỗi ngứa miệng vừa nãy của mình mà hệ thống bắt đầu niệm kinh.
“Cút!”
……
“Hoan gia nhà chúng ta dạo gần đây có chút bất thường nha…”
Cầm hòm thuốc trên tay, Thân Tố mở cửa ra một cách đầy quyến rũ, sau đó dùng cái chân trắng muốt, dài miên man của mình để đóng cửa lại.
Mỗi một động tác của cô nàng đều như đang câu hồn nhiếp phách người ta khiến Đường Hoan thật sự muốn xịt máu mũi.
Không được!
Cô phải gắng nhịn!
Tuy rằng thân thể cô toàn cơ bắp, không hề giống một người phụ nữ, nhưng, nội tâm cô vẫn là một tiểu tiên nữ, không thể để Thân Tố bẻ cong được!
“Sao… không bình thường chỗ nào?” – Đường Hoan chột dạ. Chẳng lẽ cô hành động không đủ đàn ông nên bị hoài nghi?
“Lúc trước, chỉ cần một hai ngày không được gặp tên tiểu bạch kiểm Đổng Xuyên, cô sẽ cảm thấy cả người khó chịu, kiểu gì cũng phải chạy tới trường học của hắn, nhìn trộm hắn một lát mà. Sao, lần này bị hắn làm cho tổn thương quá rồi hả?”
Đổi thuốc cho Đường Hoan xong, Thân Tố cố ý ấn ấn hai phát vào miệng vết thương của cô. Rõ ràng Lãnh Hoan là một thanh đao nhuốm máu, dùng quyền cước, lấy cơ thể máu thịt để đánh ra một mảnh trời đất mà lại yêu sâu đậm tên tiểu bạch kiểm trói gà không chặt… Loại người lăn lộn trong xã hội như các cô muốn động lòng là thật sự có thể động lòng được hả?
Đường Hoan đau đến mức hít sâu một hơi. Nghĩ tới việc mình không thể ngăn cản Đổng Xuyên trói định với ngọc bội, cô lại tức xì khói: “Ai chẳng có lúc mắt mù, ông đây thích nâng niu hắn thì hắn chính là châu báu trong lòng ông đây, giờ ông đây không muốn cưng chiều hắn nữa thì sao, chẳng lẽ không được hả?” – Tuỳ tiện mặc áo vào, Đường Hoan nói với vẻ hùng hồn, khí thế.
Thân Tố cười: “Ây dô, xem ra Hoan gia nhà chúng ta thật sự đã thay đổi, quyết tâm làm người một lần nữa rồi.”
Đường Hoan thật sự cạn lời.
“Nếu vết thương của cô đã sắp hồi phục hoàn toàn rồi thì có phải đã đến lúc chúng ta nên lên kế hoạch phản kích lại tên Trần Như Hải không có mắt kia không?”