CHƯƠNG 455 – Thiếu soái si tình (47)
Ở giây phút Đường Hoan nhắm mắt, quyết định chấp nhận chịu “sát thương” thì đột nhiên có người vội vàng chạy tới, một tay đỡ ngang người cô……
Nếu người đỡ cô là Hoắc Thành thì sau này cô sẽ nể tình anh đã cứu mạng cún của cô, chờ khi món ăn cô làm thật sự ăn được thì mới mang cho anh ăn thử, không bao giờ cố tình hố anh nữa!
Có điều, dường như trời xanh không nghe được lời cầu nguyện của Đường Hoan.
Đập vào mắt của bạn học Đường Tiểu Hoan là một khuôn mặt “bóng bẩy”[1]——
“Hoắc Phong, cậu điên rồi à!”
Khó khăn lắm mới đỡ được Đường Hoan, Ninh Viên tức đến mức muốn hộc máu, trầm giọng mắng.
Y chỉ nói với Hoắc Phong là cô em dâu của gã không phải người hiền lành gì, dù sao thì lần trước tới đây, y đã tận tai nghe được Đường Hoan độc miệng rủa Tịch Cẩm Nguyệt sảy thai, hơn nữa, ấn tượng của y về Tịch Cẩm Hoan cực kỳ kém, Hoắc Phong còn là bạn của y, nên y mới nhắc nhở gã trước khi rời đi, cảnh cáo Tịch Cẩm Hoan vài câu, tránh cho cô làm bậy làm bạ mà thôi, ai ngờ Hoắc Phong lại trực tiếp động tay với Tịch Cẩm Hoan cơ chứ!
Ninh Viên vẫn luôn đứng canh cạnh đó, thấy cảnh vừa diễn ra, đầu y chảy đầy những vạch đen[2]. Y thầm trách Hoắc Phong làm việc quá cảm tính.
Người phụ nữ này bị què, kể cả có bực bội tới đâu thì cũng không nên ra tay với người què chứ, chẳng may xảy ra chuyện gì thì kể cả có là người chiếm lý cũng trở thành kẻ đuối lý.
Tim Đường Hoan đập thình thịch, thình thịch.
Nguy hiểm thật! Nguy hiểm thật!
Khi Đường Hoan cho rằng cô đã sống sót sau tai nạn thì từ đằng sau, một giọng nói cực kỳ lạnh lùng vang lên.
“Eo phu nhân của Hoắc mỗ mềm mại, Ninh thiếu gia ôm có thấy thoải mái không?”
Khuôn mặt Hoắc Thành lúc này trông còn âm trầm hơn ngày thường vài phần, anh nhìn chằm chằm vào tay Ninh Viên, ánh mắt của anh khiến người ta nghi ngờ không biết có phải anh đang nghĩ tới việc băm luôn cánh tay của Ninh Viên hay không.
Ninh Viên cúi đầu nhìn xuống tay mình. Lúc này y mới nhận ra, sau khi đỡ Đường Hoan, tay y vẫn luôn đặt trên eo cô, chưa từng buông. Lập tức, y rụt tay lại, cười ngượng, ra vẻ đánh vào tay mình hai cái: “Hoắc tam thiếu, ngại quá, thường ngày, tôi quen thói ôm ‘gái bán hoa’ ở xóm làng chơi rồi nên chẳng may phạm phải sai lầm… Đừng hiểu nhầm…”
Bình thường, có rất nhiều cô gái nhào vào lòng Ninh Viên, y lại còn là một nhan khống chính hiệu nên khi có gái xinh nhào tới, y chưa từng cự tuyệt. Y cứ thế ôm eo con gái nhà người ta rồi kéo vào lòng, sau đó dắt người ta vào phòng, làm miết thành thói quen nên y không lập tức phản ứng lại cũng là lẽ đương nhiên.
Đường Hoan:……
Ôm gái bán hoa ở xóm làng chơi?
Ôm cái đầu nhà mi!
Ý mi nơi này là xóm làng chơi, hay ông đây là “gái bán hoa”?
Đường Hoan dùng chân què dẫm lên mu bàn chân Ninh Viên khiến y đau đến mức thật sự giậm chân.
“Cô……” – Y chỉ tay vào Đường Hoan, chân cô què mà còn có thể dẫm người ta đau đến mức này được…
Dẫm lên chân Ninh Viên xong, Đường Hoan nhảy về phía Hoắc Thành, anh nhanh chóng đỡ lấy cô, sau đó cứ thế lẳng lặng nhìn Ninh Viên bằng ánh mắt lạnh nhạt.
Ninh thiếu gia lập tức héo.
Chao ôi, người này…… không thể chọc vào, không thể chọc vào!
Rõ ràng y đã giúp phu nhân nhà anh, mà anh lại nhìn y chằm chằm như vậy, đúng là lấy oán báo ơn!
Chao ôi, tức ngực, tức ngực không chịu được!
Ninh Viên cảm thấy mình đã chịu tổn thương +10000 điểm bạo kích.
“Đại ca, chẳng lẽ anh không cảm thấy phải cho tôi một lời giải thích à?” – Đi tới trước mặt Hoắc Phong, sắc mặt Hoắc Thành cực kỳ xấu.
“Anh……” – Chẳng qua gã chỉ quá tức giận nên mới đẩy nhẹ Đường Hoan một cái thôi mà. Nếu cô không dùng tiền chọi gã, chọi xong còn chẳng nói chẳng rằng, xoay người rời đi thì gã đã không…….
“Anh ta gọi tôi ra đây rồi đe doạ tôi!” – Tránh sau lưng Hoắc Thành, Đường Hoan công khai chém thêm một đao.
[1]tác giả dùng “骚包”, từ này khi dùng để diễn tả vẻ ngoài của một người thì mang nghĩa vênh váo, huênh hoang, kênh kiệu, “bóng bẩy”, thích phô ra những thứ mình có, tỏ ra mình hơn người. Từ này làm Diệp mỗ liên tưởng tới con công đực xòe đuôi để thu hút bạn tình, theo Diệp mỗ, hai hình ảnh này khá tương tự nhau.
[2]chỗ này, tác giả dùng: “满头黑线” (đầu toàn vạch đen). Ai thường đọc manga hay coi anime sẽ thấy khi nhân vật chán nản, cạn lời, thì thường có mấy sọc đen trên đầu. (Hình minh hoạ ở bình luận)
Hoan Hoan cưng xỉu, phải mách boss có kẻ dám khi dễ kìa🤣