CHƯƠNG 520 – Chơi “chết” người chấp pháp của Thời Không(4)
“Tôi… hôm nay… muốn…”
Trước khi tới điểm hẹn, Tô Hàng đã tưởng tượng ra vô số tình huống. Cậu nên tỏ tình hay cầu hôn? Chỉ là, chờ tới khi “thực hành”…
“Muốn… ngồi tâm sự với bạn.”
Phượng Hoàng lấy từ trong cặp ra một tờ giấy chứng nhận nghiệp vụ cỡ A4 được đóng dấu đàng hoàng, chữ in bên trên cực kỳ rõ nét:
“Đoán mệnh: Mười vạn.
Sửa tên: Hai mươi vạn.
Sửa mệnh một lần: một trăm vạn.
Nghiệp vụ khác: bàn riêng”
“Nói đi, muốn tâm sự vấn đề gì?”
Thái độ công tư phân minh của Phượng Hoàng khiến Tô Hàng đau thấu tâm.
Cậu lập tức đơ người:… cậu không muốn tâm sự về những vấn đề ấy, được không đây?
Đoán mệnh, đổi tên, sửa mệnh, cậu đều không muốn.
Nghiệp vụ khác có bao gồm cả “làm bạn gái” không?
Tô Hàng thầm khóc ngao ngao, sự việc diễn ra hoàn toàn khác xa tưởng tượng của cậu!
A phiêu Đường Hoan cũng đần mặt: … ấy thế mà lại có loại thao tác bàn nghiệp vụ kiểu này?
Tô Hàng vẫn đang ở trong trạng thái đơ người, mãi vẫn không đáp lời. Tiểu công trúa xé X hỏi lại lần nữa: “Đoán mệnh, sửa tên hay sửa mệnh, hửm?”
Tô Hàng tủi thân, mím môi: “…. Tôi.”
Đáng tiếc, Tô Hàng không phải A phiêu Đường Hoan… Vì đã nhìn con bé thiểu năng trí tuệ Đường Hoan lớn lên từng ngày nên lúc Đường Hoan bắt đầu trở nên lơ ngơ thì Phượng Hoàng cảm thấy khá là thú vị. Đối với Đường Hoan, cô nàng vẫn rất kiên nhẫn, nhưng, nếu đổi thành người khác… Phượng Hoàng không hề cảm thấy thú vị, thậm chí còn chẳng có xíu kiên nhẫn nào với người đó.
Phượng Hoàng gõ nhịp ngón tay xuống mặt bàn.
Nếu cô nàng cảm nhận không sai thì có kẻ đang yên lặng nhìn trộm cô nàng, có lẽ kẻ đó chính là Thời Không chấp pháp giả trong truyền thuyết.
Dù sao thì con cá muốn câu cũng đã câu được rồi, Phượng Hoàng dứt khoát đứng lên: “Nếu không muốn bàn chuyện gì thì tôi đi trước, tôi còn có việc.”
Đường Hoan thầm bổ sung thêm: … đúng, cô còn có việc, việc của cô là đi gây chuyện!
Tô Hàng tiếp tục trưng ra dáng vẻ tủi thân, muốn nói nhưng lại thôi.
Cậu thật sự tủi thân mà, trong tưởng tượng của cậu, quá trình buổi hẹn hò hôm nay sẽ diễn ra cực kỳ mỹ diệu, nếu cậu mà tốt số hơn thì có khi còn giải quyết xong luôn việc lớn của đời mình ấy chứ!
Nhưng, sự thật thì mọi thứ phát triển trái ngược hoàn toàn với tưởng tượng của cậu!
Tô Hàng cảm thấy mình bị đả kích vô cùng nặng nề.
Đáng tiếc, tâm trạng của cậu chẳng khiến lòng Phượng Hoàng gợn lên nổi một cơn sóng nhỏ nào, chờ khi cậu phản ứng lại thì Phượng Hoàng đã đi từ lâu rồi.
Đường Hoan không bay theo Phượng Hoàng ngay mà bay vài vòng quanh Tô Hàng, thầm châm nến cho cậu.
Chàng trai trẻ à, không biết tự lượng sức mình là không được! Cậu xem lại bản thân đi, yếu ớt như vậy, rồi cậu nhìn tiểu công trúa xé X mà xem, cậu vội vội vàng vàng tìm tới cô nàng ấy có khác nào đâm đầu vào chỗ chết đâu!
Phượng Hoàng rời khỏi nhà hàng, Tả Ngự Sâm yên lặng lái xe theo đuôi cô nàng. Chỉ là, đường đi cô nàng chọn không phải đường chính, nếu y cứ tiếp tục lái xe theo đuôi, chắc chắn sẽ khiến cô nàng nghi ngờ, vì vậy, Tả Ngự Sâm tìm một chỗ đỗ xe rồi đi bộ.
Tiểu công trúa xé X:……
Ha ha, lúc không chấp pháp, Thời Không chấp pháp giả cũng chỉ là một nhân loại ngu xuẩn mà thôi, chẳng lẽ Phượng Hoàng còn không nhận ra mình bị theo dõi ư?
Tả Ngự Sâm không có hứng thú tìm hiểu lai lịch của Bug X này, thân là Thời Không chấp pháp giả, nhiệm vụ giữ gìn trật tự Thời Không trong một ngày của y quá nhiều, cho nên, y định nhân cơ hội Bug X này không đề phòng, trực tiếp tiêu diệt!