CHƯƠNG 413 – Thiếu soái si tình (5)
Đối phó Tịch Cẩm Nguyệt gần như đã trở thành tâm ma của Tịch Cẩm Hoan. Cho dù phải trả cái giá gì, cô đều mặc kệ, chỉ cần có thể đẩy Hoắc Thành lên vị trí thiếu soái. Cô muốn mọi người phải chống mắt lên nhìn cô, cho dù cô què thì cũng là người què có để đạp kẻ khác dưới chân mình!
Cho nên, dưới sự hỗ trợ của tứ di thái, cô gần như là điên cuồng giúp đỡ Hoắc Thành, và quả thật, con vợ lẽ như Hoắc Thành thực sự đã trở thành thiếu soái, kế thừa nghiệp lớn.
Nhưng tất cả những việc cô làm, Hoắc Thành đều không hề cảm thấy biết ơn
Tịch Cẩm Hoan nóng nảy, táo bạo, thái độ lại ác liệt, mỗi khi đối mặt với Hoắc Thành, cô đều bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng. Cô cảm thấy Hoắc Thành là con chó mà cô nuôi nên mới có được những thứ này.
Một người đàn ông có dã tâm, biết cách “ngủ đông” như Hoắc Thành hận nhất là việc gì? Đương nhiên là kẻ khác dẫm đạp tôn nghiêm của mình! Đã vậy, Tịch Cẩm Hoan còn vô cùng chua ngoa nữa chứ!
Hoắc Thành vừa lợi dụng cô để có được vị trí thiếu soái, vừa hận không thể băm thây cô thành vạn mảnh.
Cho nên, khi Hoắc Thành trở thành thiếu soái, ngày lành của Tịch Cẩm Hoan cũng kết thúc…..
Hoắc Phong “chết”, Tịch Cẩm Nguyệt vì đứa con trong bụng nên đã gắng gượng chống đỡ trong đau khổ.
Hoắc Thành thầm tính sẽ coi con của Tịch Cẩm Nguyệt là con của mình, anh lên kế hoạch dùng độc mãn tính để khiến Tịch Cẩm Hoan dần chết trong yên lặng, sau đó cưới người trong lòng về.
Nhưng, Tịch Cẩm Hoan lại thích đâm đầu vào chỗ chết, hết lần này tới lần khác xuống tay với Tịch Cẩm Nguyệt. Cuối cùng, Hoắc Thành không nhịn được nữa, cũng chẳng thèm chờ độc mãn tính phát tác, anh phái người truyền tin Tịch Cẩm Hoan đi đạp thanh cho kẻ thủ của mình ở ngoại thành. Kết quả, chưa kịp phản ứng, Tịch Cẩm Hoan đã chết, thậm chí cô còn không biết mình đã mang thai!
Hoắc Thành…
Cho dù anh có biết Tịch Cẩm Hoan mang thai đứa con của mình, anh cũng sẽ không thay đổi ý định đâu. Anh là một người cực kỳ tàn nhẫn!
Nếu không tàn nhẫn, sao có thể là boss phản diện được?
A!
Đường Hoan cười khẩy.
Lòng chàng son sắt thủy chung ha!
Chỉ là, sau khi hại chết Tịch Cẩm Hoan, Hoắc Thành cũng không cưới được người phụ nữ mình yêu như mong muốn.
Thứ nhất, Tịch Cẩm Nguyệt không yêu anh, thứ hai là vì…
Hoắc Phong “chết” chỉ là một kế hoạch mà thôi. Hoắc Phong và Tịch Cẩm Nguyệt đã sớm biết có người tính kế mình, hơn nữa, còn biết người này chính là Hoắc Thành.
Hoắc đại soái thật sự là một kiêu hùng, với ông, con cái hãm hại lẫn nhau là chuyện bình thường, ông cũng muốn mượn cơ hội ấy để chọn ra người phù hợp thừa kế vị trí của mình.
Ai có năng lực, người ấy thượng vị. Không có năng lực, chết cũng đáng. Mày nói có kẻ thuê người hãm hại mày, vậy đưa chứng cứ ra, không có chứng cứ thì đừng tới khóc lóc kể lể trước mặt ông đây. Nếu mày có chứng cứ thì chứng tỏ kẻ hại mày đã để lại dấu vết, là phế vật, chết hay không cũng chẳng sao!
Hoắc Thành từng bước, từng bước dồn ép.
Bất đắc dĩ, khí vận chi tử Hoắc Phong chỉ có thể bày mưu tính kế, phản kháng lại.
Chính vì vậy, khi Hoắc Thành cho rằng mình đã hoàn thành việc lớn thì lại bị Tịch Cẩm Nguyệt và Hoắc Phong đánh úp.
Thất bại ngay khi sắp thành công, bí quá hóa liều, Hoắc Thành “sát phụ, thí huynh”![1]
Cuối cùng, dưới lệnh của Hoắc đại soái, anh chết trong khói đạn.
[1] giết cha, giết anh.