CHƯƠNG 3 – Boss phản diện là thừa tướng ngạo kiều (3)
Nguyên chủ Đồ Hoan, tính tình thô bạo, hơi chút là xung đột với người ta, đã hơn mười tám và chưa có người tới cửa cầu hôn, ở cổ đại, xem như là gái lỡ thì. Đồ Hoan không có hứng thú với tình yêu nam nữ, tuy tính tình nàng không tốt nhưng lại cực kỳ hiếu thuận. Nguyện vọng trước khi chết của cha nàng là sau này nàng có thể giúp chồng dạy con, vậy nên lo liệu tang sự xong, nàng liền mời bà mối tìm giúp mình một người thích hợp.
Đồ Hoan là người táo bạo, hai tay múa dao giết heo vô cùng mạnh mẽ oai phong, lại thêm ngang ngược không nói lý… phụ nữ như vậy, nào có người dám cưới về nhà!
Vì thế…
Boss phản diện có vận mệnh chú định[1] là bi thảm xuất hiện.
[1]chú định: được sắp đặt trước
Boss phản diện của thế giới này là một thư sinh tên Phó Liệt. Hắn thông minh bẩm sinh, lại đọc nhiều sách, học thức sâu rộng, một tuổi đã xem Thiên Tự Văn, ba tuổi biết làm thơ, năm tuổi được tiên sinh đoán mệnh là người có thiên phú dị bẩm, cuộc đời sau này sẽ có chuyển biến lớn! Nhưng ai ngờ, trời có mưa gió khó đoán[2], năm Phó Liệt mười lăm tuổi, nhà cháy rụi, cha lại mắc bệnh nặng mà không có tiền để chạy chữa cũng không có chỗ để đi.
Vì muốn chữa bệnh cho cha, Phó Liệt cực kì cần tiền, đúng lúc đó Đồ Hoan lại cần người cưới nàng nên… vì mười lượng bạc trắng, Phó Liệt gật đầu đáp ứng đến ở rể Đồ gia.
Từ đó, vận mệnh bi thảm của boss phản diện bắt đầu.
Đồ Hoan vẫn luôn ngang ngược, hai cha con Phó Liệt ở Đồ gia hoàn toàn sống dựa vào nàng, nàng lo tiền chữa bệnh, lại nuôi dưỡng hai người nên đương nhiên sẽ coi hai người thành nô lệ của nhà mình, động chút là đánh chửi Phó Liệt.
Phó Liệt vẫn luôn im lặng chịu đựng Đồ Hoan nhưng trong lòng lại dần dần vặn vẹo.
Mãi đến tận ngày đó, Đồ Hoan phun ra vài câu nặng lời khiến cha Phó Liệt chịu kích thích tới mức nhắm mắt buông tay, Phó Liệt mới hoàn toàn hắc hóa, nửa đêm giết chết Đồ Hoan rồi vứt xác xuống giếng, sau đó vội vàng chạy trốn.
Việc này chẳng qua chỉ là mở đầu mà thôi, Đồ Hoan cũng chỉ là một bia đỡ đạn[3] trên con đường hắc hóa của boss phản diện. Về sau, bằng thiên phú cũng như mưu lược của bản thân, Phó Liệt thi đậu công danh, tham gia vào phe Thái tử, trở thành mưu sĩ được Thái tử coi trọng nhất. Phó Liệt tàn nhẫn độc ác không ai bằng. Nếu Thái tử thành công đăng cơ, Phó Liệt chắc chắn sẽ có được địa vị cực cao, nhưng… ở thế giới nào đi nữa thì vai ác cũng chú định là phải lĩnh cơm hộp[4] rồi còn đâu.
Trong kịch bản, nếu vai ác không dở chứng thì làm gì còn còn việc cho ‘đôi nam nữ chính não tàn’ kia nữa?
Cho nên, thân làm vai ác, Phó Liệt chú định là phải đi theo kịch bản!
Nữ chính Giang Mộng Thiến chính là cái hố trong kịch bản của Phó Liệt.
Tình cảnh của Phó Liệt khi vừa vào kinh thành vô cùng khốn quẫn[5], hắn vô tình gặp Giang Mộng Thiến và được nàng ta bố thí cho một cái màn thầu. Cảch gặp gỡ cũng thật “mới mẻ”! Nhưng, đối với Phó Liệt thì Giang Mộng Thiến chính là người duy nhất chịu giúp đỡ hắn trong tình cảnh khó khăn ấy nên tất nhiên hắn sẽ có thiện cảm với cô ta rồi.
Tiếc thay, nữ chính chú định là phải kề vai sát cánh cùng với khí vận chi tử[6] – Yến vương, kẻ có địa vị ngang hàng với Thái tử, cũng là kẻ có khả năng đoạt được ngôi vị Hoàng Đế.
Trong quá trình tranh đoạt ngôi vị của Thái tử và Yến vương, vì Giang Mộng Thiến đứng bên Yến Vương, Phó Liệt đã bỏ qua không ít nhược điểm của Yến Vương.
Chẳng ngoài dự đoán, Thái tử tranh đoạt thất bại. Phó Liệt là tâm phúc[7] của Thái tử nên Yến vương không chút do dự mà giết chết hắn.
Đường Hoan:…
Hệ thống, cậu ra đây, chúng ta cùng nói chuyện về nhân sinh.
Quang hoàn[8] của nữ chính sắp lóe mù mắt người khác rồi!
Giang Mộng Thiến chỉ bố thí mỗi cái màn thầu thôi mà!
Tiên sư, Phó Liệt ở nhà Đồ Hoan được ăn thịt cả năm thế mà nói giết là giết con nhà người ta ngay. Xin hỏi, trên thế giới này có loại thù oán gì không thể giải quyết bằng thịt được?
Hệ thống:… Ký chủ của ta hình như cố chấp với thịt quá mức rồi thì phải.
Cứ nghĩ đến việc mình có khả năng bị boss phản diện giết chết rồi vứt xác xuống giếng hoang, Đường Hoan lại thấy áp lực nặng như núi.
Boss phản diện quá hung tàn, đắc tội hắn, chết không có chỗ chôn!
Khổ thay, cô đã đến chậm một bước, đêm qua nguyên chủ đắc tội với Phó Liệt rồi còn đâu.
[2] Cả câu là “trời có mưa gió khó đoán, người có họa phúc sớm chiều(天有不测风云, 人有旦夕祸福)”
[3]Bia đỡ đạn(pháo hôi): dùng để chỉ những người hy sinh giúp người khác tỏa sáng
[4]lĩnh cơm hộp: từ chỉ số phận của kẻ thua cuộc.
[5]Khốn quẫn: nghèo khổ đến mức quẫn bách(không biết phải làm thế nào)
[6]khí vận chi tử: người mang khí vận được thiên đạo lựa chọn.
[7]tâm phúc: người gần gũi, thân thiết, đáng tin cậy.
[8]quang hoàn: ánh sáng/vầng sáng/hào quang…., để dễ tưởng tượng hơn thì quang hoàn là cái vòng sáng giống vòng sáng trên đầu thiên thần ấy, người thường không thể nhìn thấy được nhưng nó có tồn tại.