CHƯƠNG 21 – Boss phản diện là thừa tướng ngạo kiều (21)
Sự thật chứng minh, giác quan thức sáu của Đường Hoan vô cùng chuẩn xác, từ trong xe, một bàn tay trắng bóng như ngọc vươn ra, sau đó, một vị quý phụ[1] tầm ba mươi tuổi bước xuống.
[1]quý phụ: phụ nhân(từ chỉ phụ nữ thời xưa) phú quý sang trọng
Vị quý phụ đó có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, diễm lệ, hơn nữa, từ đầu đến chân đều lộ ra khí chất cao quý cùng uy nghiêm. Tơ lụa chẳng qua chỉ làm nền cho bà ta, mỹ mạo của bà ta mới là điểm gây sát thương lớn nhất, đó là vẻ đẹp gãi đúng chỗ ngứa, vẻ đẹp điềm đạm đáng yêu, mặc dù là một cô gái, Đường Hoan cũng suýt chảy nước miếng khi ngắm nhìn.
Sau khi xuống xe, phụ nhân vội vàng chạy vào một tòa nhà, nhìn qua trông có vẻ khá hoảng loạn, mắt ngấn lệ, khiến tim Đường Hoan…
Chậc, thật đẹp mắt!
Đường Hoan cảm khái, nhưng sau khi biết quan hệ của bà ta với Phó Liệt, cô lập tức không còn tâm tình ngắm người đẹp nữa, ngược lại…
Cảm giác cô dành cho bà ta là sự chán ghét khó nói thành lời.
Sở Thanh Thủy – Lương phi – người được sủng ái nhất trong hậu cung, mẹ nuôi của Yến vương Thẩm Hàn Xuyên.
Thái tử là con vợ cả, lại là con trưởng, theo lý mà nói, địa vị của hắn sẽ không thể bị bất cứ thứ gì lay động, nhưng, Thẩm Hàn Xuyên lại có thể tranh với hắn, dựa vào cái gì?
Cái hắn dựa vào chính là mẫu phi của hắn – báu vật vô giá trong lòng đương kim thánh thượng!
Yến vương Thẩm Hàn Xuyên, vừa sinh ra đã chịu tang mẹ, mẹ của hắn chẳng qua chỉ là một cung nữ được Hoàng thượng sủng hạnh khi say rượu mà thôi. Nhưng, tạo hóa đưa đẩy, hắn được sủng phi đương triều nuôi dưỡng dưới gối, hơn nữa còn coi như con đẻ của mình.
Ha hả, tạo hóa cái gì.
Chắc là do quang hoàn của nam chính thôi! Đường Hoan lạnh lùng phỉ nhổ dưới đáy lòng.
Nếu Lương phi chỉ là một phi tử thì cũng đành, nhưng bà ta lại là —— mẹ ruột của Phó Liệt!
Sở Thanh Thủy xuất thân là con nhà quan, khi đương kim thánh thượng hiện tại còn chưa đăng cơ, bà ta đã cùng ông lưỡng tình tương duyệt[3], có tình cảm thanh mai trúc mã. Chỉ tiếc, cha của bà ta đi sai một bước, khiến cả gia tộc chịu nạn theo, tất cả nữ quyến[3] của Sở gia đều bị bán đi. Sở Thanh Thủy bị bán đến thâm sơn cùng cốc, nhưng vì có khuôn mặt xinh đẹp, bà ta được cha của Phó Liệt dùng hết tiền tài tiết kiệm để mua về.
Từ một vị thiên kim phú quý lại trở thành nô lệ, từ được ăn cơm ngon mặc đồ đẹp lại phải gả cho người đàn ông quê mùa, chênh lệch lớn như vậy, hoàn cảnh của Sở Thanh Thủy cũng khiến Đường Hoan cảm thấy đáng thương, nhưng đó sao có thể trở thành lý do để bà ta bỏ chồng bỏ con?
Đương kim thánh thượng đăng cơ, tới tìm tình cũ, Sở Thanh Thủy không hề do dự mà chọn vào cung làm phi.
Là một cô nhi bị vứt bỏ từ nhỏ, loại mẹ như thế khiến Đường Hoan cảm thấy vô cùng ghê tởm!
Có lẽ vì ở bên Phó Liệt lâu rồi nên cô càng cảm thấy bất bình thay Phó Liệt. Ngẩng đầu quan sát, phát hiện tòa nhà Lương phi tiến vào chính là phủ của Yến vương Thẩm Hàn Xuyên, lập tức, Đường Hoan cảm thấy tâm mình vô cùng lạnh lẽo.
Hai tháng này, Đường Hoan xem như cùng hạ nhân của phủ thái tử có chút tình cảm, hai ngày trước cô vừa nghe được bọn họ nói Yến vương bị nhiễm phong hàn khá nghiêm trọng, liên kết với biểu cảm vừa nãy của Lương phi, lòng cô càng thêm khó chịu.
Có thể vứt bỏ con ruột để chạy theo vinh hoa phú quý, bây giờ lại bày ra tình thương của mẹ với con nuôi?
Lương phi nương nương quả thật…
Mẫu tử tình thâm!
Dù sao thì Đường Hoan cũng là người nhìn Phó phản diện từng bước trưởng thành nên cô càng thêm đau lòng thay Phó Liệt.
Nhiệm vụ chi nhánh có tên “Đền bù khuyết điểm”…
Hệ thống, nếu cậu dám nói mục tiêu của nhiệm vụ này là giải trừ hiểu lầm giữa Phó Liệt và Lương phi, khiến hai người vui vẻ hòa thuận, bổm bảo bảo sẽ băm nát cái hệ thống rác rưởi nhà cậu!
[…]
Ký chủ nhà ta trông thật hung tàn, nghĩ vậy, hệ thống bắt đầu nhớ lại những lời chủ nhân của nó hình dung về ký chủ.
Cao quý đoan trang?
Dịu dàng hiền thục?
Thiện Lương dễ gần?…
Có cái con khỉ ấy! Sớm biết tính tình ký chủ thế này, đã vậy còn thích thả đầu óc đi dạo xung quanh, nó sẽ không trói định với cô đâu!
Hệ thống cảm thấy, có lẽ nó đã trói định với một vị ‘ký chủ giả’ rồi.